KỆ
Trông ngon thế này ai bảo đói Việc làm không hết, sức đâu soi Bớt bè bớt lũ, bỏ luôn thói Than vãn Cô-vi. Cắm đầu cày.
Nỗi nhớ vu vơ, chẳng rõ bắt đầu từ đâu, cũng chẳng biết gửi về ai. Như một cơn gió lướt qua tim, để lại chút bâng khuâng, chút chênh vênh. Đôi khi, chỉ là một bài hát cũ, một chiều lặng gió, hay một mùa vừa đi qua… mà lòng bỗng dưng nhung nhớ.