TẢN MẠN 4

 Đường về chốn cũ, sương phủ kín.

Người xe chen chúc, loáng thoáng tình.

Đôi chân lưỡng lự, ga thêm chút.

Nơi cuối con đường, loé ánh dương.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

VỘI VÀNG

TẢN MẠN