VU VƠ


GIÓ lay cành bưởi bên nhà
Có ai đứng đợi tối qua không về.
Người ơi còn nhớ câu thề
Hay là GIÓ cuốn bốn bề quên tôi?


MÂY lặng lẽ, hững hờ trôi
Hẹn hò đêm ấy, để tôi một mình.
Chắc không vương chút bóng hình
Hay là MÂY hóa vô tình biến tan.


MƯA bay phố vẫn chưa tàn
Mà lòng em đã vội vàng bước nhanh.
Lối về ướt lạnh riêng anh,
Hay là MƯA cũng chẳng đành xa em?

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

VỘI VÀNG

TẢN MẠN