CON YÊU 7

 Bình minh mỗi sớm vội vàng

Con vẫn ngon giấc, và nàng còn mơ

Thơm nhẹ lên trán con thơ

Rồi lặng lẽ cứ ơ thờ bước đi. 


Mưu sinh ngày tháng sân si

Về nhà là lúc con đi ngủ rồi

Vẫn thơm nhẹ một chút thôi

Nào đâu có biết là tôi nhớ nhiều. 


Ngày con tập nói nhiều điều

Papa âu yếu, mỗi chiều rong chơi

Vội vàng bè bạn muôn nơi

Nhưng mà con nhỏ buông lơi chút tình.


Ngoảnh lại con đã một mình

Tự ăn, tự học, thiếu hình bóng ba

Trách sao ngày tháng phôi pha

Con nay thức giấc "mama đâu rồi".

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

VỘI VÀNG

TẢN MẠN