VÔ TÌNH

Chiếc là buồn, đã vàng rơi lần nữa Trái tim sầu nhìn lá rụng nhớ ai? Trời se lạnh, vô tình nơi chốn cũ Lá vàng rơi, vô tình anh nhớ người. Anh vẫn đợi, vô tình người chẳng tới Lỡ vô tình để anh với cơn mưa. Đời nghiệt ngã vô tình đưa anh đến Cảnh vô tình người say đắm bên ai. Bao ngày qua vô tình anh sầu nhớ Mà vô tình không biết người dối gian. Vẫn vô tình người chẳng nói câu chi Lặng lẽ bước vô tình xa anh mãi Đời vô tình không cho anh đáp án Lỡ vô tình để nỗi nhớ không phai!