MƯA CHIỀU

Mưa rơi chiều vắng em rồi, Mình tôi đứng đợi, rồi ngồi ngóng chông. Mưa rơi ướt lạnh em không? Mình tôi lẻ bóng, cơn giông tình về. Hôm qua người bước bên lề, Bao lần tôi gọi ê chề người đi Mưa này gọi lại làm chi? Để tôi lặng bước, và khi dặn lòng. Dặn lòng mưa chút tái tê Mặc đời hờn trách, người chê bạc tình Tôi vương một chút bóng hình Luyến lưu giây phút, chữ tình chia đôi. Và rồi, mưa ướt phai phôi Tôi lê những bước, cuốn trôi tình này Uyên ương một lối bao ngày Mưa chiều vắng bóng đọa đầy cơn say.