Đôi môi

Vô tình nhớ đến đôi môi Bên thềm năm ấy phai phôi bóng hình Lá rơi cũng chỉ vô tình Nhưng lòng chợt nhớ ngày mình còn yêu Cảnh vô tình biết bao nhiêu Đông qua, xuân đến cô liêu môi mềm.
Nỗi nhớ vu vơ, chẳng rõ bắt đầu từ đâu, cũng chẳng biết gửi về ai. Như một cơn gió lướt qua tim, để lại chút bâng khuâng, chút chênh vênh. Đôi khi, chỉ là một bài hát cũ, một chiều lặng gió, hay một mùa vừa đi qua… mà lòng bỗng dưng nhung nhớ.